Khái lược về hình thức và ý nghĩa của các bộ Mục ngưu đồ.
Nói tổng quát, 5 bộ Mục ngưu đồ đều nói về sự tu tâm. Tâm như trâu. Bản thân người tu tâm là kẻ chăn trâu. Chăn bằng giới định tuệ.
Nay nói đến hình thức và ý nghĩa của tất cả 5 bộ bằng cách chú ý đến tranh vẽ và tiêu đề nhiều hơn.
Nội dung 10 bức tranh
Tranh 1 là vị mục: chưa chăn giữ. Dưới vầng mây đen, trâu đang hung hăng tuông chạy, mình đầy dơ bẩn, dẫm đạp lúa mạ.
Tranh 2 là sơ điều: mới chế ngự. Trâu đã bị nắm dây mũi và đánh bằng roi, nhưng vầng mây đen đã biến mất.
Tranh 3 là thọ chế: chịu khuất phục. Trâu bị dơ roi, dắt đi, nhưng đầu đã sạch, vầng trăng đã xuất hiện từ xa, nhưng trong đám mây trắng.
Tranh 4 là hồi thủ: quay đầu lại. Trâu đã biết quay đầu lại với mục tử, và cổ đã sạch. Tuy vậy, mục tử vẫn ràng cột giây mũi, vầng trăng cũng xuất hiện, nhưng không có mây trắng.
Tranh 5 là thuần phục: đã thuần hóa. Trâu đã sạch 2 chân trước và nửa mình, mục tử chỉ cầm chừng dây và roi mà coi, và vầng trăng vẫn xuất hiện trong đám mây trắng.
Tranh 6 là vô ngại: hết e ngại. Mục tử ngồi chơi, thổi sáo, trâu đã sạch cả mình và 2 chân sau, nằm nhìn lại mà nghe, nhưng vầng trăng không xuất hiện trong đám mây trắng.
Tranh 7 là nhiệm vận: đã tự nhiên. Trâu đã sạch cả đuôi, ăn uống tự nhiên, mục tử thì ngủ, và vầng trăng lại xuất hiện cũng trong đám mây trắng.
Tranh 8 là tương vong: rời quên nhau. Trăng sao xuất hiện trong đám mây trắng, trâu với người không còn lệ thuộc với nhau.
Tranh 9 là độc chiếu: chỉ quán chiếu. Chỉ còn mục tử, một mình với trăng sao còn mây trắng vướng mắc chút ít.
Tranh 10 là song dẫn (mẫn): mất tất cả. Chỉ có vầng trăng lớn và sáng
1 - VỊ MỤC
Sanh nanh đầu giác tứ bào hao,
Bôn tẩu khê sơn lộ chuyển diêu.
Nhất phiến hắc vân hoành cốc khẩu,
Thùy tri bộ bộ phạm giai miêu.
1 - CHƯA CHĂN
Đầu sừng hung tợn chạy kêu la
Vượt suối trèo non vạn dặm xa
Một dải mây đen giăng cửa động
Nào hay lúa mạ giẫm bừa qua.
Dịch:-
1. Vô kỷ luật
Với sừng hung bạo nhô lên trên không con vật phì phò thở mạnh,
Chạy điên cuồng qua các lối mòn trên núi, càng ngày càng lạc
lõng đi xa!
Một đám mây đen giăng ngang lối vào thung lũng,
Và ai mà biết được bao nhiêu cỏ non xanh tươi đã bị giẫm nát
dưới chân cuồng dại của trâu!
- 1 -
VÔ KỶ LUẬT
Chú trâu với một cặp sừng
Nhô lên hung bạo phía từng trời cao
Phì phò miệng thở mạnh sao,
Điên khùng trâu chạy qua bao lối mòn,
Chân trâu lạc lõng trên non
Ngày càng xa mãi ai còn nhận ra!
Lối vào thung lũng xa xa
Mây đen một đám nhạt nhòa giăng ngang,
Nào ai biết được rõ ràng
Bao nhiêu đám cỏ mịn màng xanh tươi
Bị trâu hoảng chạy khắp nơi
Dưới chân dẵm nát tả tơi dại cuồng!
(Tâm Minh Ngô Tằng Dao dịch)
2 - SƠ ĐIỀU
Ngã hữu mang thằng mạch tị xuyên,
Nhất hồi bôn cạnh thống gia tiên.
Tùng lai liệt tính nan điều chế,
Do đắc sơn đồng tận lực khiên.
2 - MỚI DẮT
Ta có thừng gai xỏ mũi trâu
Một phen tháo chạy bị roi đau
Vốn xưa tính xấu dạy không dễ
Nhờ trẻ chăn trâu kéo lại mau.
2. Kỷ Luật Bắt Đầu
Ta kiếm được một sợi dây thừng và ta xỏ dây qua mũi trâu,
Mỗi khi trâu muốn cuồng loạn chạy đi thoát đều bị ta lấy roi quất
đánh dữ dội;
Con vật kháng cự lại sự huấn luyện với tất cả sức mạnh tồn tại
trong một bản tính hoang dã và bất trị,
Nhưng kẻ chăn trâu thôn dã không bao giờ buông lỏng dây kéo và
không buông lơi cây roi lúc nào cũng sẵn sàng.
- 2 -
KỶ LUẬT BẮT ĐẦU
Kiếm ra một sợi dây thừng,
Ta bèn xỏ mũi trâu hung dữ liền,
Mỗi khi trâu muốn cuồng điên
Hung hăng thoát chạy ta bèn quất ngay
Cây roi cầm chắc trong tay
Quất trâu dữ dội roi này chẳng ngưng;
Trâu kia kháng cự vẫy vùng
Nào đâu có chịu phục tùng người chăn
Huấn luyện trâu thật khó khăn
Trâu phô sức mạnh dữ dằn từ lâu
Sẵn trong bản tính của trâu
Thú hoang bất trị rừng sâu tung hoành,
Nhưng người chăn chốn rừng xanh
Không hề buông lỏng tay mình kéo dây
Lại còn thêm chiếc roi mây
Lúc nào cũng nắm trong tay dòm chừng.
3 - THỌ CHẾ
Tiệm điều tiệm phục tức bôn trì
Độ thủy xuyên vân bộ bộ tùy
Thủ bả mang thằng vô thiểu hoãn
Mục đồng chung nhật tự vong bì.
3 - CHỊU PHÉP
Dạy dần, chịu phép hết lao đầu
Vượt nước, băng mây theo gót nhau
Tay nắm chặt dây không nới lỏng
Trẻ quên ngày mỏi mệt qua mau.
3. Kiềm chế
Dần dần bị kiềm chế con vật giờ đây thuận để bị dây thừng kéo
mũi đi,
Vượt qua suối, đi dọc theo đường núi, trâu theo từng bước chân
của người dẫn dắt;
Người dắt trâu nắm chắc sợi dây thừng trong tay không bao giờ
buông lỏng ra,
Suốt cả ngày người dắt trâu luôn cảnh giác hầu như không biết
mệt là gì.
- 3 -
KIỀM CHẾ
Người chăn kiềm chế chẳng ngừng
Trâu giờ thuận để dây thừng kéo đi,
Vượt qua dòng suối thẳm kia,
Men theo đường núi rậm rì xanh tươi,
Trâu giờ đây đã thuần rồi
Đi theo từng bước của người dắt trâu,
Không hề buông lỏng chút nào
Người chăn cầm chắc dây vào trong tay,
Và rồi suốt cả một ngày
Người chăn cảnh giác, mệt này sá chi.
4 - HỒI THỦ
Nhật cửu công thâm thủy chuyển đầu,
Điên cuồng tâm lực tiệm điều nhu.
Sơn đồng vị khẳng toàn tương hứa,
Do bả mang thằng thả hệ lưu.
4 - QUAY ĐẦU
Lâu ngày công khó mới quay đầu
Tâm lực cuồng điên thuần dịu mau
Trẻ vẫn chưa hề tin hẳn vậy
Nên thừng giữ chặt có buông đâu.
4. Quay lại
Sau nhiều ngày dài huấn luyện kết quả đã bắt đầu trông thấy và
con vật quay đầu lại,
Một bản chất rất man dại và bất trị cuối cùng đã bị phá vỡ, trâu đã
trở nên thuần tính hơn;
Nhưng người chăn dắt vẫn chưa tin cẩn vào trâu hoàn toàn,
Người chăn vẫn còn xỏ sợi dây thừng và giờ đây buộc trâu vào
một thân cây.
- 4 -
QUAY LẠI
Nhiều ngày huấn luyện trôi đi
Giờ đây kết quả tức thì thấy ngay
Trâu quay đầu lại tốt thay,
Man di bản chất lâu ngày đã quen
Lại thêm bất trị bao phen
Cuối cùng bị cải hoá liền còn đâu,
Trâu nay ngoan ngoãn cúi đầu,
Nhưng người chăn vẫn trước sau dòm chừng
Chưa hề tin cẩn tột cùng,
Mũi trâu vẫn xỏ dây thừng qua đây
Bây giờ lại buộc sợi dây
Quấn ngay vào một thân cây cận kề.
5 - TUẦN PHỤC
Lục dương âm hạ cổ khê biên,
Phóng khứ thu lai đắc tự nhiên.
Nhật mộ bích vân phương thảo địa,
Mục đồng quy khứ bất tu khiên.
5 - TUẦN PHỤC
Dưới bóng liễu xanh cạnh suối nguồn
Thả ra, bắt lại dễ dàng luôn
Mây xanh, chiều tới, đồng thơm cỏ
Trẻ trở về luôn chẳng bận chăn.
5. Thuần phục
Dưới cây dương liễu xanh và bên dòng suối xưa trên núi,
Trâu được thả cho tự do dong chơi theo ý riêng;
Vào buổi chiều tối khi sương mù buông xuống cánh đồng,
Đứa trẻ quay trở về nhà với con vật lặng lẽ theo sau.
- 5 -
THUẦN PHỤC
Dưới cây dương liễu xanh rì
Bên dòng suối cũ thầm thì trên non,
Chú trâu được thả ra luôn
Dong chơi thoả thích không còn ngại chi;
Đến chiều bóng tối sắp về
Sương mù buông xuống giăng che cánh đồng,
Trẻ chăn trâu nọ thong dong
Lên đường quay lại nhà cùng chú trâu
Trâu hiền lặng lẽ theo sau
Bước chân thuần phục cúi đầu thảnh thơi.
6 - VÔ NGẠI
Lộ địa an miên ý tự như,
Bất lao tiên sách vĩnh vô câu.
Sơn đồng ổn tọa thanh tùng hạ,
Nhất khúc thăng bình lạc hữu dư.
6 - KHÔNG VƯỚNG
Ngoài trời yên giấc thảnh thơi lòng
Roi vọt không cần, chẳng nhọc công
Trẻ dưới thông xanh ngồi thoải mái
Quá vui trổi khúc nhạc vang đồng.
6. Không bị ngăn trở
Trên cánh đồng xanh tươi con vật thỏa mãn nằm để thời giờ trôi
qua,
Bây giờ không cần roi vọt, cũng chẳng cần kiềm chế chi cả;
Đứa trẻ cũng vậy, ngồi nhàn rỗi dưới cây thông,
Tấu một khúc nhạc thanh bình, tràn ngập niềm vui.
- 6 -
KHÔNG CÒN NGĂN TRỞ
Giờ trên đồng cỏ xanh tươi
Chú trâu thoải mái nằm chơi an nhàn
Không còn công chuyện để làm
Mặc thời gian cứ nhẹ nhàng trôi đi,
Nay thời roi vọt cần chi
Cản ngăn, kiềm chế cần gì nữa đây;
Trẻ chăn trâu cũng rảnh tay
Ung dung ngồi dưới gốc cây thông già,
Tấu lên một khúc hoan ca
Thanh bình điệu hát, chan hoà niềm vui.
(Tâm Minh dịch)
7 - NHẬM VẬN
Liễu ngạn xuân ba tịch chiếu trung,
Đạm yên phương thảo lục nhung nhung.
Cơ xan khát ẩm tùy thời quá,
Thạch thượng sơn đồng thụy chánh nùng.
7 - THEO PHẬN
Chiều rạng sóng xuân bờ liễu buông
Khói mờ, cỏ nõn biếc thơm hương
Đói ăn, khát uống lòng tùy tiện
Trên đá trẻ chăn ngủ giấc nồng.
7. Để mặc
Suối mùa xuân trong mặt trời chiều chảy thong thả dọc theo bờ
liễu giăng hàng,
Trong khung cảnh mù sương cỏ trên cánh đồng thấy có vẻ rậm
rạp thêm ra;
Khi đói trâu gặm cỏ, khi khát trâu uống nước, trong khi thời gian
êm trôi,
Trong khi đứa trẻ nằm trên đá ngủ thiếp đi hàng nhiều giờ, không
chú ý đến điều gì xảy ra chung quanh nó cả.
- 7 -
ĐỂ MẶC
Suối xuân róc rách chảy xuôi
Trời chiều bảng lảng buông lơi ánh vàng
Dọc theo bờ liễu giăng hàng,
Hiện trong khung cảnh hôn hoàng mù sương
Cánh đồng cỏ mượt thơm hương
Dường như khởi sắc nõn nường rậm thêm;
Đói lòng trâu cứ an nhiên
Ung dung gặm cỏ gần bên mặc tình,
Khi trâu khát nước dạo quanh
Tìm dòng suối mát trong lành uống thôi,
Thời gian êm ái nhẹ trôi,
Trong khi trên tảng đá nơi cạnh bờ
Trẻ kia thiếp ngủ hàng giờ
Mặc trâu lui tới nhởn nhơ một mình.
(Tâm Minh dịch)
8 - TƯƠNG VONG
Bạch ngưu thường tại bạch vân trung,
Nhân tự vô tâm ngưu diệc đồng.
Nguyệt thấu bạch vân vân ảnh bạch,
Bạch vân minh nguyệt nhiệm tây đông.
8 - CÙNG QUÊN
Trâu trắng thường nơi mây trắng trong
Vô tâm người với trâu tương đồng
Trăng xuyên mây trắng, mây phô trắng
Mây trắng trăng trong tây tới đông
8. Tất cả đều quên lãng
Con vật đã trắng ra giờ đây được vây quanh bởi những đám mây
trắng bạc,
Người thoải mái hoàn toàn không còn chút ưu tư, chú trâu đi theo
cũng vậy;
Những đám mây trắng bị ánh trăng xuyên chiếu rọi bóng trắng
xuống phía dướì,
Những đám mây trắng và ánh trăng sáng – theo dòng chuyển
động riêng.
- 8 -
TẤT CẢ ĐỀU QUÊN LÃNG
Giờ trâu trắng hết thân hình
Và mây trắng bạc vây quanh trâu rồi,
Người chăn cũng tự tại thôi
Tới thời thoải mái, qua hồi lo âu
Chú trâu cũng vậy, theo sau
Bước chân lững thững khác đâu chút nào;
Đám mây trắng bạc trên cao
Ánh trăng chiếu xuống rọi vào đồng xanh,
Lững lờ mây trắng trôi nhanh
Chuyển đi cùng ánh trăng thanh xuôi dòng.
(Tâm Minh dịch)
9 - ĐỘC CHIẾU
Ngưu nhi vô xứ mục đồng nhàn,
Nhất phiến cô vân bích chướng gian.
Phách thủ cao ca minh nguyệt hạ,
Quy lai do hữu nhất trùng quan.
9 – SOI RIÊNG
Vắng bóng trâu kia khiến trẻ nhàn
Một vầng mây lẻ giữa non ngàn
Vỗ tay ca hát cùng trăng sáng
Về lại vẫn còn một ải ngăn.
9. Mặt trăng cô đơn
Con vật không thấy đâu nữa, và trẻ chăn trâu rảnh rỗi hoàn toàn,
Trẻ là một đám mây cô đơn bồng bềnh trôi dọc những đỉnh núi;
Vỗ nhịp tay trẻ hát một cách vui vẻ trong ánh trăng,
Nhưng phải nhớ rằng một cửa ải cuối cùng vẫn còn tồn tại ngăn
trở bước đi về nhà của nó.
- 9 -
MẶT TRĂNG CÔ ĐƠN
Trâu giờ không thấy hình dung
Trẻ chăn trâu bỗng thong dong hoàn toàn,
Tựa mây một đám an nhàn
Cô đơn trôi dọc non ngàn đỉnh cao;
Vỗ tay gõ nhịp nghêu ngao
Trẻ vui ca hát vọng vào trăng trong,
Nhớ còn một ải cuối cùng
Vẫn gây trở ngại cho từng bước đi
Cần đem đột phá tức thì
Mới mong trọn vẹn quay về nhà thôi.
(Tâm Minh dịch)
10 - SONG DẪN (MẪN)
Nhân ngưu bất kiến yểu vô tung,
Minh nguyệt quang hàn vạn tượng không.
Nhược vấn kỳ trung đoan đích ý,
Dã hoa phương thảo tự tùng tùng.
10 - CÙNG VẮNG
Không thấy người, trâu, bóng mịt mùng
Dưới trăng muôn vật bỗng thành không
Ý tình đích thực ai thăm hỏi
Hoa dại, cỏ thơm mọc khắp đồng.
10. Biến đi cả hai
Cả người lẫn trâu đều đã biến đi, không để lại dấu vết gì,
Ánh trăng sáng đã trống vắng và không còn hình tượng của muôn
vật ở trong đó nữa;
Nếu có ai hỏi ý nghĩa của việc này,
Hãy nhìn hoa huệ trên cánh đồng và thảm cỏ xanh tươi thơm
ngát.
- 10 -
BIẾN ĐI CẢ HAI
Người và trâu đều biến rồi
Không lưu vết tích lại nơi chốn này,
Ánh trăng cũng trống vắng thay
Tướng hình muôn vật trong đây nhạt nhòa
Không còn hình dạng phô ra;
Nếu ai thắc mắc để mà hỏi han
Hãy nhìn hoa huệ bạt ngàn
Cỏ xanh thơm ngát tràn lan trên đồng.
* Tâm Minh Ngô Tằng Giao
(chuyển dịch thơ lục bát tiếng Việt)