25.- Đời Đường niên
hiệu Trinh Ngươn, tại quận Hà Đông có nàng Bùi Thị nuôi một con két lớn ( Tàu
kêu Anh Võ). Bởi biết nói tiếng như sao sáo, bắt chước niệm Phật. Thường quá
giờ Ngọ thời chẳng ăn. Rốt lại niệm Phật mười hơi mới chết. Chủ đốt thử coi,
được mười mấy hột Xá Lợi sáng ngời như hột châu chói mắt. Sãi Huệ Quang thấy
vậy xây tháp nhỏ, đựng những hột Xá Lợi vào hộp nhỏ để trong tháp gọi là tháp
Anh Võ. Có dựng bia khắc chữ thuật sự tích nó.
26.- Đời Đường, núi
Huỳnh Nham, chùa Chánh Đẳng, ông họ Quan có nuôi một con sao sáo, niệm Phật
không ngừng. Ngày kia con sáo chết đứng trong lồng. Chủ đào lổ chôn nó. Không
bao lâu mọc lên một nhánh bông sen đỏ sậm. Moi thử coi, gốc nhánh sen trong
miệng nó (chắc là cái lưỡi hóa sen).
27.- Huyện Đàm Châu,
có người nuôi một con cưỡng, nó thường niệm Phật. Khi nó chết, chủ lấy một hộp
mỏng đựng mà chôn. Sau cũng mọc lên một nhánh bông sen hường. Moi thử gốc sen,
chính cái lưỡi nó (thiệt thổ liên hoa).
Liên Trì đại sư nói:
ỏõNgười ta bây giờ hay dạy con keo (Anh ca) với sáo niệm Phật chơi. Nó cũng
niệm ít tiếng như nhái chớ không niệm thường nên chẳng thấy con nào vãng sanh
nữa! Ôi! Ví như người tin mà niệm hết lòng, còn kẻ niệm cầm chừng lấy có nên
cũng thời niệm Phật có người chẳng đặng vãng sanh so với keo, sáo, cưỡng kia
cũng thế.