Một người dân ở trấn Nam Tường Gia Định là Thái Lục, lâu nay lấy nghề giết chó làm kế sinh nhai. Vào thời gian cuối năm chính là lúc thịt chó trở nên rất đắt đỏ.
Vì ông giết chó đã nhiều năm nên phương pháp sát sinh của ông trở nên điêu luyện, ra tay một cách nhẹ nhàng và nhanh chóng. Một ngày kia, vào lúc hoàng hôn, Thái Lục giết một con chó rồi đem bỏ vào trong một cái thùng, đoạn dùng nước sôi rưới lên mình chó để cạo lông, thì đột nhiên cảm thấy mắt mờ, tai ù, tâm hồn hoảng loạn, biết là có một điều gì khác thường. Là vì ngay trong lúc ông sơ ý, con chó đang nằm thở thoi thóp sắp chết kia từ trong thùng vùng dậy, dùng hết sức lực còn thừa ngoạm cho ông một phát, ông kêu la ơi ới.
Thế là nhanh như chớp, ông nằm lăn ra đất, và con chó ấy cũng nghiêng mình theo tư thế nằm của ông, đồng thời đôi hàm răng của nó cũng dính chặt vào trong cánh tay không hề nhúc nhích. Con chó dùng sức đôi hàm răng quá mạnh khiến ông đau đớn dữ đội kêu la thất thanh.
Tiếng kêu bi thảm của ông kinh động đến nhà hàng xóm, thế là có người cầm gậy gộc chạy tới đánh con chó để cho nó nhả ra. Thế nhưng, kỳ quái thay đôi hàm của nó vẫn bám chặt trên cánh tay của Thái Lục như định đóng, làm bất cứ cách nào cũng không buông ra. Không ai có thể tưởng tượng được một con chó sắp chết mà có sức lực mạnh mẽ đến như thế!
Răng chó vốn có chất độc nên để một hồi lâu, chất độc ấy từ cánh tay dần dần thâm nhập vào tim. Do vậy, Thái Lục đau đớn nằm lăn qua lăn lại trên mặt đất, nước mắt đầm đìa, cứt đái bắn ra, toàn thân rũ riệt, cất mình lên không nổi nữa. Đoạn sắc mặt biến đổi từ xanh sang trắng, hai tròng mắt trợn ngược, trông bắt phát khiếp. Thế rồi ông kêu rú lên một tiếng đặc sệt, trút hơi thở cuối cùng, chết một cách tức tưởi vì bị chó cắn. Khi ông chết rồi, con chó mới chịu nhả hai hàm răng ra, rồi tự nhiên cũng nằm lăn ra chết. Từ đó, câu chuyện Thái Lục bị chó cắn một cái mà chết dần dần được truyền đi khắp nơi, những người trong trấn khi nói đến chó đều biến sắc mặt, do vậy không còn ai dám ăn thịt chó nữa.