"Quảy dép về Tây chốn nghĩ ngơi,
Hạc vàng cất cánh ngắm phương trời,
Huyễn thân trả lại nơi trần thế,
Giả biệt hôm nay có mấy lời…"
Thay lời tựa
Cuộc đời tu tập và hành đạo của Thầy Minh Phát là bức tranh minh hoạ hiện thực sinh động lời dạy của đức Phật : “Nầy chư Tỳ kheo ! Hãy du hành vì an lạc, vì lợi ích, vì hạnh phúc cho chư Thiên và loài người”.
Những bài văn, thơ, kệ….tưởng niệm của chư vị Tôn đức, chư vị pháp huynh, pháp hữu, môn đồ….được ghi lại trong tập “Kỷ yếu” này cho chúng ta thấy rõ hình ảnh đẹp của một Sa di Minh Phát thời niên thiếu; đặc biệt và nổi bật hơn là công hạnh đạo đức ấy đã tăng trưởng vượt bực trong suốt hai mươi mốt năm hiện thân là một vị Tỳ kheo trong giáo pháp.
Dù tại thành phố Hồ Chí Minh hay các tỉnh miền Tây, miền Đông, miền Trung, kể cả một số tỉnh miền Bắc xa xôi…. Nơi nào có nhơn duyên xây dựng chùa chiền, trùng tu Tam Bảo, tổ chức an cư kiết hạ, khai đàn truyền giới hay thiên tai địa ách, hoả hoạn, lũ lụt, bão lụt v.v…là nơi đó Thầy Minh Phát luôn luôn có mặt và hoan hỷ trong mọi trường hợp.
Những sự kiện nổi bật nơi Thầy Minh Phát mà chư Tôn đức Tăng Ni, Phật tử quen biết xa gần đều rất khó quên : Nơi các Đại giới đàn, Thầy là vị dẫn lễ thân kính của các giới tử; nơi các đàn chẩn tế trong những ngày lễ hội lớn, Thầy là vị sám chủ uy nghiêm và gây ấn tượng mạnh trong lòng đai chúng; nơi các bịnh nhân, Thầy là vị lương y kỳ diệu, với một chai nước mát Thầy đọc vài câu Kinh ngắn chú nguyện, người bịnh mang về uống là có thể hết bịnh (đã có nhiều người hết bịnh nhờ uống những chai nước mát của Thầy cho); nơi các Tổ đình lớn, trong một số ngày lễ hội, khi cần - thầy là người “đầu bếp tài ba” v.v…
Ngoài ra thầy còn có một đặc tính gần như thiên phú, hay nói theo nhà Phật thì do Thầy tu tập, tích tụ từ trong nhiều kiếp, đó là khả năng nghe và trùng tuyên Pháp ngữ - nơi nào có đại lễ, chư Tôn đức xướng pháp ngữ…thầy được nghe qua một lần là ngay sau đó, thầy có thể lặp lại không thiếu sót. đồng thời, dù về mặt văn hoá phổ thông thầy học không nhiều, nhưng thầy lại có khả năng biên soạn một số kinh sách về Nghi lễ, luật giới, tiểu truyện v.v… Đặc sắc nhất là thầy có thể xuất khẩu thành thơ trong mọi trường hợp, đem lại sự an vui cho bá tánh trên đường hoằng hoá.
Hành trạng thầy Minh Phát đã cho chúng ta cảm nhận giá trị tinh hoa kỳ diệu cuả dòng thời gian như lời dạy của đức phật trong Kinh Pháp Cú (câu 115):
Ai sống một trăm năm
Không thấy pháp tối thượng
Không bằng sống một ngày
Thấy được pháp tối thượng.
Về thọ mạng huyễn thân, Thầy Minh Phát hiện hữu với chúng ta không lâu - bốn mươi mốt năm – nhưng mỗi thời khắc đi qua là một hạt chuỗi ngọc long lanh của công đức và trí tuệ được tích tụ. cho nên dù thời gian kiếp sống có ngắn ngủi vô thường nhưng thầy đã tận dụng, không bỏ phí “một điều thiện nhỏ” và như chúng ta đã chứng kiến, với công hạnh “ban vui cứu khổ”, tâm nguyện của thầy đã làm cho dòng thời gian như ngừng lại, thường trụ và hình ảnh thầy Minh Phát hiền hoà, từ ái luôn gần gũi như sống mãi, hằng hữu trong lòng người con phật xuất gia và tại gia chúng ta.
Như vậy, nếu chúng ta sống một trăm năm, mà chúng ta chỉ biết sống ích kỷ cho riêng mình hoặc bỏ phí thời gian trôi qua trong những việc dễ duôi, vô ích thì dòng thời gian nhiều đó trở thành không ý nghĩa và tiêu tan như mây khói. ngược lại, chúng ta sống dù một ngày, một tháng, một năm, mười năm, hay đôi ba mươi năm v.v..mà chúng ta sống không chấp thủ, không ích kỷ cho riêng mình, mỗi giờ phút trôi qua, chúng ta biết tận dụng làm thiện sự, đem lại lợi lạc cho nhân sinh thì nhất định dòng thời gian đó, dù ngắn cũng trở nên dài, đẹp, bất tử trong lòng mọi người và tự thể nó trở nên thiên thu.
Cuộc đời thầy Minh Phát là tấm gương sáng về tinh thần “Vô ngã vị tha, lợi lạc quần sanh”. Trong vòng sanh diệt tương đối, cuộc đời Thầy có phần ngắn ngủi nhưng công đức tràn đầy vô lượng, xứng đáng với tấm lòng mọi người đã tôn vinh, tưởng niệm, thương kính, đưa tiễn….trong ngày tang lễ; xứng đáng được Giáo hội Trung Ương và Thành Hội Phật giáo truy phong – cung an thầy vào hàng Giáo phẩm Phật giáo Việt nam”, tại buổi lễ tưởng niệm ngày 10-5-1966 Giáo hội và Thành hội Phật giáo đã công bố quyết định tấn phong Đại Đức Thích Minh Phát lên hàng giáo phẩm Thượng Toạ. tiễn đưa Giác linh Thầy hội nhập cõi vĩnh hằng “Thượng phẩm thượng sanh” của chư bồ tát.
Tập “Kỷ yếu” này được thực hiện bằng tất cả những tấm lòng của chư vị tông phong pháp lữ, huynh đệ pháp hữu và môn đồ tứ chúng, phật tử gần xa bày tỏ đạo tình trân quý một cuộc đời đã hiến dâng trọn vẹn cho đạo pháp, dân tộc và chúng sanh.
Nhân dịp cúng lễ Tuần chung thất, Ban biên tập “Kỷ yếu” đề nghị tôi viết lời tựa cho tập sách, thể hiện tình “Linh sơn cốt nhục” tôi có đôi lời tưởng niệm…..trân trọng kính mời chư vị tôn đức Tăng Ni, huynh đệ pháp hữu và phật tử hãy cùng đọc và tưởng nhớ hình ảnh thầy Minh Phát thân thương.